Vần thơ gợi nhớ…

Một chút vu vơ, cảm xúc bất chợt, một chút hoài niệm nhung nhớ tình bạn dưới mái trường trung học, hoặc tâm tình nhớ cha gửi vào thơ,… vẫn dòng thơ chủ đạo là lục bát, các tác giả thơ khu vực ĐBSCL tiếp tục gửi đến báo Kinh Doanh và Pháp Luật những bài thơ nóng hổi, nhiều tình cảm Trong đó có ý tưởng lạ từ tác giả Ngọc Linh với bài thơ “Cảm ơn người”… Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc. 


Bằng lăng

Bằng lăng tím cả Bình Minh

Nhụy vàng hương sắc gọi tình bướm ong

Em đi giữa mùa nắng hồng

Bướm ong ngơ ngác lạc dòng thời gian

Nhịp tim chờ đợi đã tàn

Mênh mông nỗi nhớ dịu dàng thoáng qua

Người về giấc mộng kiêu sa

Tình không quay lại hóa già...tương tư!!

NGUYỄN TRUNG TUẤN (Vĩnh Long)


Vai kề

Qua rồi một mảnh tình xuân

Để đêm mong nhớ gian truân cuộc đời

Tiếng yêu ngơ ngẩn góc trời

Từng cơn gió nhẹ thoảng lời thề xưa

Trái tim ấm áp chiều mưa

Nỗi lòng lữ khách, người chưa quay về

Dấu yêu lạc giữa miền quê

Chỉ còn sót lại...vai kề...tháng năm!!!

TRUNG TUẤN (Bình Minh, Vĩnh Long)


Tình bạn

Anh em tình nghĩa vẹn tròn

Ta xưa một lớp lại còn mến nhau

Tình thân bằng hữu trước sau

Bao nhiêu lá rụng mà sao nhớ nhiều

Bạn bè ai cũng đáng yêu

Tóc sương hai mái vẫn nhiều lời hay

Lòng này xin mãi không thay

Trăm năm tình bạn khó phai hỡi người

Dù nay gần đất xa trời

Hẹn ngày họp mặt tuổi đời thêm tươi !!!

LÊ THANH TOÀN (Vĩnh Long)

Nhớ…

Trời xanh mây trắng tuyệt vời

Yêu em lặn lội một thời đường xưa

Đường dài không ngại sớm trưa

Ngày đây mai đó vu vơ tình đầu

Cuộc đời nghiệt ngã khổ đau

Để bao kỷ niệm xuyến xao bóng hình

Thoáng qua cho gió ru tình

Một giấc mộng đẹp ôm hình bóng em...!!!

VĂN THANH (Bình Minh, Vĩnh Long)


Sầu riêng

Em là mỹ nữ sầu riêng

Cho anh thưởng thức về miền tương tư

Có lẽ anh đã yêu ư

Để rồi lẳng lặng bức thư ân tình

Đêm qua cứ mãi lặng nhìn

Bơ vơ chiếc bóng một mình cô đơn

Bao đêm sao mãi chập chờn

Lòng này nhớ mãi... giận hờn sầu riêng!!!

TUẤN NGUYỄN (Vĩnh Long)  


Nỗi nhớ

Sầu riêng tên gọi buồn tênh

Chuyện xưa cổ tích lênh đênh tình đời

Riêng chung nỗi nhớ một thời

Hoa thơm nhụy trắng rạng ngời nét hương 

Tình riêng tô thắm vấn vương

Nức lòng em đó tình trường đắng cay

Một thiên tình sử trải dài

Tình yêu trinh nữ nhớ hoài loài hoa

Mùa xuân kết trái tình ca

Sầu riêng vàng thắm bao la hương nồng 

Tam bình vùng đất chín rồng

Trái xanh quả ngọt nức lòng thế gian

Riêng _chung tên gọi miên man

Nỗi sầu vơi cạn xuân tràn niềm vui…

KHẢI NGUYỄN

Nhớ cha

Chiều lang thang đi tìm giọt cà phê

Rơi tí tách trong ly sầu lệ đắng

Nỗi cô đơn tâm hồn sao trống vắng

Đông Thuận buồn! Hiu quạnh bóng hình cha.


Người “đi rồi” kí ức đã phôi pha

Con bươn trải trong dòng đời xuôi ngược

Dù cơ cực, khó khăn không trùng bước

Nguyện khắc ghi lời cha dạy năm nào…

LÊ THANH PHONG


Cảm ơn người - Tác giả Ngọc Linh

Cảm ơn người đã đến

Khiến đời ta mây ngàn

Vực sâu chẳng đáng sợ

Đèo cao chẳng bất an.

Lòng chẳng hề nao núng

Vì người đã kề bên

Người chở che tất cả 

Khi lòng này chênh vênh.

Cảm ơn người đã đến

Khi ta cảnh lầm than

Cùng ta vượt giông bão

Đạp lên những gian nan.

Ta nguyện yêu người mãi

Dù đời nhiều chông gai

Lòng ta vẫn bình thản

Cùng người đón nắng mai...!!!

NGỌC LINH (Cà Mau)